SỢ MẸ GÌ? SAO KHÔNG KHỞI NGHIỆP SỚM ĐI

Sợ Gì ? Sao Không Khởi Ngiệp Sớm Đi !

Tổng Quan

Gần 3 năm rồi kể từ khi tôi khởi nghiệp farm cà phê và năm nay tôi phải đóng cửa

Tôi ước ao mình có 1 ngôi nhà nhỏ ở lâm đồng nhưng có sân vườn rất to, kiến trúc tôi làm vô cùng lạ mắt lấy ý tưởng chủ đạo từ tre, như kiểu người giàu mà có gu gần gủi thiên nhiên và tất nhiên cũng cần tiện nghi 1 tí. Và mình kể lại chuyện này là Lâu rồi có lần tôi đi ngang một chú chủ nhà đà lạt vô tình thấy ngôi nhà đẹp quá, mình mạnh dạn bấm chuông xin được tham quan, cô giúp việc ra mở cổng, nghe ý định của mình thì cô không cho vào, vì sợ người lạ. Tình cờ lúc đó ông chủ nhà (chú Bảy) đang đứng tưới cây, nói thôi mở cửa cho chú nó vào đi, nhìn mặt mũi nó hiền, mà dám gõ cửa để xin vô chụp hình, cũng là đứa lạ, chú thích.

SỢ MẸ GÌ? SAO KHÔNG KHỞI NGHIỆP SỚM ĐI
Sợ Gì ? Sao Không Khởi Ngiệp Sớm Đi !

Trò chuyện xong thì mình tặng chú vài món quà mà mình SX ra như cà phê đà lạt, xà phòng cà phê …và xin add zalo để trò chuyện. Chú kể chú đang ở Sài Gòn, mà tự dưng không thích thành phố nữa, ô nhiễm khói bụi và tiếng ồn, tổn thọ, có tiền thì không dại mà sống ở đó. Biết đủ là đủ. Chú nói “tao quyết cái rẹt. Con tao về quê học trường làng, nhưng phải online 2h/ngày để học tiếng Anh với thầy Tây, cứ xong lớp 9 là đi du học hết, sợ mẹ gì”. Vợ chú quen kiểu quyết đoán của chồng, nên “ổng đi đâu thì thím đi đó thôi con”- thím nói vậy. Về đây rộng rãi, chú mua được diện tích đất lớn thay vì 1 căn nhà nhỏ ở phố, nhưng chú cất cũng nhỏ xíu, còn lại làm sân vườn, hồ nuôi cá, trồng rau, cây cảnh “cho chó mèo nó nô đùa”. Chú nói hơi thẳng thắn, câu cửa miệng là “sợ mẹ gì, làm luôn, sợ mẹ gì”. Đầu tiên mình nghe thấy cũng dị ứng, do định kiến cũ, nhưng rồi thấy cũng bình thường.

Tuần trước, chú đang uống cà phê, chạy chiếc xe ô tô cũ (không rõ nhãn hiệu nhưng rất độc lạ cá tính), thì bỗng dưng có một ông ngồi bàn bên cạnh thấy thích quá, tới bàn tán, rồi đòi mua. Chú nói 600 triệu đó, mua không, ai dè ông kia cũng cá tính, nói OK, rồi 2 ông vô công chứng chuyển tên rẹt rẹt. Đưa chìa khoá và giấy tờ xe cho ông kia, chú đi xe ôm về. Về nhà, bà thím cằn nhằn (phụ nữ vốn thế) vì bỗng dưng bán chiếc xe đi, giờ đi chợ hay đi đâu phải đi xe đạp.

Ông Bảy cười, đi đâu lên Lâm Đồng tìm một ông khùng khùng nào đó cũng có 1 chiếc xe loại cá tính độc đáo, bán lại vì “thích thì bán, thích thì mua, sợ mẹ gì”. Có mua bán xe không mà cũng cân nhắc cả buổi, tốn thời gian quá.

Mình thắc mắc tiền đâu thì chú nói mày mua tao chai rượu vang Hy Lạp đi, xong đem tới đây nhậu, tao kể cho nghe. Mình lên mạng search liền, và lựa chai đắt tiền nhất, bấm mua luôn. Ổng nói “thằng này được”. Khi shipper giao hàng thì mình qua nhậu, ổng chỉ cho 3 giai đoạn cuộc đời. Lúc trắng tay, ổng cũng đi học, cũng tốt nghiệp ĐH, cũng có bằng cấp “đặng xin việc cho tiện”. Ông nói “tao học tập trung lắm, tốt nghiệp loại khá, ra trường xin được việc ngay, nhưng làm nhà nước nó ngột ngạt quá, cứ họp hành miết, tao chán, bỏ ra ngoài”. Không xu dính túi, tao đi làm cò, làm trung gian ăn hoa hồng rồi buôn từ Tây Bắc tới Cà Mau, thấy đâu chênh lệch giá là buôn. 5 năm làm trading, khi đã có chút vốn, tao liền chuyển qua sản xuất, thấy cái gì người ta nhập khẩu, mình có nguyên liệu thì đi coi máy móc và mày mò làm, người lấm lem dầu mỡ. Sau 5 năm ra thương hiệu và phát triển thị trường ổn định, chú nói, tao chuyển qua đầu tư, tức cổ phần hoá cho người khác nó sở hữu mà nó làm, mình rút cục tiền ra, giữ cổ phần để lâu lâu đi họp thôi, nửa đời người rồi thì sống đời mình muốn sống thôi. Thích biển thì ra biển sống, thích núi lên núi sống, thích Mỹ thì qua Mỹ, thích quê thì về quê sống. Sợ mẹ gì. Mày nhớ công thức này nha Nam, THƯƠNG MẠI- SẢN XUẤT- ĐẦU TƯ. Cái cuối cùng là đầu tư, còn nhỏ còn sức khoẻ còn năng lượng nhiều thì thương mại và sản xuất đã, chứ nhỏ xíu mà đã ngồi đầu tư chứng khoán chi cho uổng, năng lượng lúc này còn nhiều, đi nịnh thiên hạ để bán hàng đã. Rồi ớn hết muốn nịnh thì mua máy móc về sản xuất. Khi mắt mũi lèm nhèm, đeo kính lão rồi thì dẹp mẹ hết, sống đời của mình. Sống ở phố chi cho nó chật, ra vô có mấy chục mét vuông như cái lồng chim.

SỢ MẸ GÌ? SAO KHÔNG KHỞI NGHIỆP SỚM ĐI
SỢ MẸ GÌ? SAO KHÔNG KHỞI NGHIỆP SỚM ĐI

Bài tiếp theo: Giai đoạn 1, thương mại để lấy công làm lời, huy động chân tay miệng mồm não bộ để tích luỹ vốn ban đầu thì cần những gì?

Giai đoạn 2, khi đã tích luỹ được dăm ba tỷ rồi, rồi triển khai sản xuất thế nào?

Giai đoạn ba, tức giàu trước khi già, tức đã có cỡ dăm bảy chục tỷ rồi, thì đầu tư ra sao để an hưởng tuổi già.

SỢ MẸ GÌ? SAO KHÔNG KHỞI NGHIỆP SỚM ĐI
SỢ MẸ GÌ? SAO KHÔNG KHỞI NGHIỆP SỚM ĐI

Các bạn bấm + – x : để nhận bài sau nhen, chú Bảy này dân trong vùng bảo là chú Bảy khùng, vì không giống ai, nhưng mình biết ổng có tới mấy trăm tỷ, có resort, có hotel, có gara xe hơi, có nhà máy sản xuất, có nông trại, có toà nhà văn phòng cho thuê,….tất cả đều là cổ phần và do người khác trực tiếp khai thác, chú chỉ giữ 1 tỷ lệ nhỏ. Cứ đầu năm chú tới họp để định hướng và cuối năm chú nhận cổ tức. Hay lắm! Ví dụ như vườn xoài của chú ấy, Tết rồi khi ra hoa chú cho cắt trụi hết, không cho đậu trái. Còn bây giờ thì chú đang kích thích để vài tháng nữa ra hoa, bán trong dịp Tết. Chú nói chỉ làm xoài nghịch vụ, bán Mãng Cầu_Dừa_Đu Đủ_Xoài cho dân miền Nam chưng tết cũng kiếm được khá. Mình sẽ đăng các bài chú làm ngược đời trong các bài tiếp theo.

So sánh